(viết cho nỗi đau trong đêm)
cuối cùng em cũng phải ra đi
không vấn vương, không hề lưỡng lự
nước mắt anh không dễ dàng xoá đi quá khứ
nếu hôm nay là quá khứ của ngày mai
cuối cùng rồi tất cả đã dần phai
và nỗi nhớ không níu nỗi chân em ở lại
em muốn đi về một phương trời rộng rãi
nơi có hoàng hôn ôm ấp chân trời
bao kỉ niệm chỉ có nghĩa thế thôi
vườn vẫn đó nhưng hoa tình chẳng nở
một lần yêu là một lần tan vỡ
hạnh phúc nào có thực nữa đâu em
anh tự bảo mình hãy để kí ức ngũ quên
để con tim không được phép yếu mềm
em đi lá rụng rơi đầy phố
mà anh nghe lòng thu đang đến dịu em
chia tay này, ta vĩnh viễn mất nhau
hai con người, hai ngã đường ngược lối
em người đi, và anh là người đứng đợi
quay lưng rồi, ai rơi lẹ cho ai
cầu mong em hạnh phúc những ngày mai
anh sẽ đi về một phương trời xa mãi
tập quen dần với những nỗi buồn trống trãi
tập quên dần một hình bóng thân quen
N.H.T
Phù huynh.
Trả lờiXóaTận sâu trong lòng tại hạ, tại hạ vẫn mong cô nương ấy đọc được bài này và ước ao một kết thúc viên mãn. Chao ôi, có với nhau ngần ấy tháng năm, làm sao dẽ dàng một lần quay gót là dứt bỏ được đâu.
Mong cô nương ấy hiểu được tấm nghĩa trọng tình thâm của huynh mà nhận chân ra được đâu mới là hạnh phúc đích thực trong tình yêu.
Tại hạ vẫn thích câu. Tình "ta gương vỡ lại lành / cây khô cây lại đâm cành nở hoa". Huynh có thể vì đóa hoa vô thường, quá thơm vĩnh cữu ấy mà lấy hết sự dứt khoát của mình nói cùng cô nương ấy : "Anh đảm bảo hạnh phúc cho em, cho con cái và ba mẹ chúng mình" không ?
Mấy lời bất định, tỏ cùng Phù huynh, mong người thấu hiểu...
Phạm huynh.
Trả lờiXóaCảm ơn huynh đã đồng cảm cùng nỗi lòng của ta. Cũng đã nhiều lần muốn chia sẽ với người ấy, muốn cho người ấy hiểu rằng mình yêu và sẽ chăm sóc được cho người ấy. Nhưng rồi đã không dám mở miệng đê nói tấm chân tình của mình. Chỉ muốn âm thàm đem đến cho người ấy sự bình yên và hạnh phúc, nhưng tại hạ đã không làm đươc.
Cũng được thôi, nếu không yêu mình mà cô ấy cảm thấy hạnh phúc thì đó âu cũng là cái phận cả. tình yêu không miễn cưỡng, tại hạ không thể nào phá vỡ hạnh phúc bây chừ của cô ấy. đành rằng không muốn "trâm vỡ, bình rơi" nhưng thôi hãy để cho cô ấy được vui cười và hạnh phúc dù rằng "ta là ta của xót xa/ Em là em của người ta mất rồi"
Trong tình yêu có nhiều nghịch lí. Ở đời, đôi khi chấp nhận nghịch lí lại là điều hợp lí. Chúc huynh sơm tìm được bến đỗ. Tặng huynh mấy câu :
Trả lờiXóaanh đi tìm sóng bên trời
chiều hoang vu biển
nắng phơi xác vàng
anh đi tìm gió lang thang
qua miền vô định
bên đàng một ai
anh đi tìm cát dông dài
chiều nghiêng sóng vỗ
hát bài yêu đương
mải mê trong cuộc vô thường
một chiều dừng lại
cuối đường mình anh
con còng gió
trước biển xanh
vừa giương mắt biếc
đã thành hư không
em gần lắm
ở bên lòng
mà anh một kiếp
đi rong kiếm tìm
Cao thủ quả thật có khác, "xuất khẩu" thành thơ,tại hạ thật là bái phục các huynh đó mà.
Trả lờiXóaHuu Hanh (?) huynh đệ, thật đã quá lời.
Trả lờiXóaDạo này Phù Phiếm chủ nhân nặng lòng tâm sự mà chưa biết dốc bầu tâm tư cùng ai
Tại hạ tự biết mình tài hèn sức mọn, nhưng chút giao tình thì hết lòng lo lắng, nên mới có mấy lời thô thiển mà ủi an
Huynh đệ đến với Phù Phiếm trang, hãy cứ tự nhiên.
Nếu có thơ tặng thì tốt biết bao.
Hữu Hạnh sư huynh chớ chê cười, chỉ vài trò "múa rìu qua mắt thợ", và chỉ viết cho thỏa nỗi lòng, âu đó cũng là cái nghiệp của kẻ học văn,. Cảm ơn sư huynh đã ghé thăm đệ.
Trả lờiXóaPhạm huynh đây cũng là kẻ tri kỉ, đa tạ tấm thịnh tình. Bài thơ tặng của huyn là ta thật cảm động.