Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

CÚ SỐC

Em biết rằng em chẳng thể yêu anh
Nhưng vẫn muốn được tựa vào anh những khi lòng trống vắng
Muốn cùng anh sẽ chia những vui buồn thầm lặng
Và muốn tay anh nắm chặt lấy tay em

Em ích kỉ, em tham lam nhiều như thế đấy
Muốn được anh quan tâm đến từng ngày
Em sẽ buồn khi thấy anh bước cùng ai
Em xin lỗi, vì em là con gái...

Nhớ lần đầu khi em trông thấy dáng anh
Em mỉm cười dù rằng mình xa lạ
“Chàng thi sĩ đa tình” mà phong sương quá
Dáng hao gầy trong đôi mắt em thương

Rồi hẹn hò như những đôi lứa yêu nhau
Từng góc quán quen, từng con đường thân thuộc
Những buổi trưa, hay sau những chiều tan học
Mình phiêu bồng trong những giấc mơ yêu

Em nhận ra mình yếu ớt biết bao nhiêu
Thích được nghe những lời anh khuyên bảo
Đã đành rằng em là một cô giáo
Sau lưng em là bao thế hệ học trò

Một buổi chiều không có anh kề cận
Em thấy mình lạc lỏng một bờ vai
Em ước chi tia nắng cuối ngày chẳng nhạt phai
Để em đợi anh một mình bên quán vắng

Trái tim em không mang nỗi nhớ
Chưa một lần em đặt bút viết tên anh
Nhưng mỗi lần không có anh bên cạnh
Tim em đau nhoi nhói một mình

Em biết anh chỉ thích vị cà phê
Bởi đắng chát cuộc đời anh từng trải
Em thì thích sữa chua và sâm dứa
Vốn ngọt ngào như con gái đôi mươi

Biển vẫn ru những ngày anh không đến
Cát vẫn còn ôm lấy bước chân em
Dù mãi mãi anh không bao giờ biết được
Em bình yên khi có biển cùng anh

Nhớ đêm nào anh khoác chiếc áo ấm cho em
Dù em biết mùa hè không lạnh lắm
Anh cốc đầu: trời về đêm biển càng thêm lạnh cóng
Em thấy mình hạnh phúc biết bao nhiêu

Rồi ngộ nhận em tưởng mình đã yêu
Em bé bỏng tựa vào ngực anh mà thổn thức
Nép vào vai anh để được khóc ngon lành
Anh đừng giận và đừng cười em cô bé ngốc

Bàn tay anh chai sần những dấu vết
Nhưng ôm em vẫn ấm áp lạ thường
Trong tay anh, em thấy mình bé bỏng
Muốn được vỗ về như thưở xa xưa

Môi anh tím bởi quen mùi thuốc lá
Quen vị chua cay của dòng đời
Nhưng khi anh hôn lên dòng nước mắt em đang chảy
Lại ấm nồng bao dư vị yêu thương

Đêm định mệnh
Mọi thứ đều thay đổi
Em quay cuồng với những nỗi đau thương
Em thấy mình hóa thành một người xa lạ
Và với em...anh hèn hạ vô cùng
Là người yêu mà còn thua cả người dưng
Em nháo nhác bỏ chạy mình trước biển
Anh là ai? là ai? mà làm nát tim em
Anh là ai? là ai? mà khiến em phải đau khổ

Đêm chia tay
Em nghĩ mình sẽ khóc
Khóc thật nhiều trên đôi vai anh
Nhưng em đã không còn nước mắt
Em lặng nhìn về một phía xa xăm

Ở trong em bây chừ nhiều bấn loạn
Vừa hận thù, vừa khóc lại vừa đau
Ở trong em bây chừ không anh nữa
Tim em thâm những vết xướt đầu đời

Hãy để em được bình tâm bước tiếp
Cuộc đời này, anh không xứng đáng để em yêu...

Bài thơ cuối cùng viết cho em, hãy sống tốt và nhiều may mắn nhé. Anh đi về nơi rất xa. Cảm ơn em đã cho anh những kỉ niệm ngọt ngào.

N.H.T


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét