Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

BÀI THƠ SỐ 7

tôi cười những câu chuyện cổ tích
dẫn ta vào và mê hoặc lòng ta
cuộc đời nào có cái kết thi ca
giống "cô tấm và chàng hoàng tử"

ta cười những tên tín đồ mê chữ
cứ lao mình vào sân khấu đỏ đen
những cảnh kia mờ ảo sau ánh đèn
là giả dối, không bao giờ có thực

nếu tình yêu cứ là vết nứt
ta bằng lòng chấp nhận khổ đau
ta không chấp em là người tình khốn nạn
bởi sự đời luôn lẫn lộn với nhau

ta kiêu hãnh bước một mình về phía trước
không cuối đầu và mơ tưởng viễn vông
xem cuộc đời như mây gió hư không
và tất cả không bao giờ là cổ tích.

                                                                             N.H.T


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét