Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

NGƯỜI ĐÃ ĐI

có một người đã mãi ra đi 
trong im lặng của mùa hoa năm ấy
bướm vẫn bay giữa trời hoa may rực cháy
biển vẫn xanh và sóng cũng bình yên
người đã về nơi xứ sở thần tiên
cùng với thơ và hoàng hôn đầy nắng
điệu đàn xưa không còn trầm dây đắng
mà thanh âm trong trẻo lạ thường


người về nơi xứ sở yêu thương
không lo nghĩ, không còn gì vướng bận
xa nhân thế, lẫn trốn hồng trần
người cô độc trong muôn vàng khoảng trống
có thể nào nguôi ngoa với nơi chân trời quá rộng
bước chân trần cố bám víu hư không
người sẽ đi, bỏ lại những bước chân
nơi nhân thế quá nhiều điều xáo trộn
cuộc đời nào chẳng có nhiều bận rộn
khi bên mình thế thái chẳng còn ai

người đã đi và không hề trở lại
không ưu phiền không vướng bận một điều chi
sống là yêu và chết là chia li
ai cũng thế...một lần được sống

vĩnh biệt nhé người tôi từng nhớ mong
vĩnh biệt nhé một hồn thơ đầy ảo mộng
chân trời kia dù có xa và rộng


                                                                   N.H.T


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét