Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

BÀI THƠ SỐ 9

chiều một mình lang thang quán vắng
bỗng thấy mình lạnh lẽo biết bao nhiêu
sóng vỗ nhè nhẹ, gió hiu hiu
con đường cũ không còn ai chung bước

anh nhặt nhớ đan thành võng lưới
giăng lên trời làm tím cả không gian
anh tìm mưa trong những miền kí ức
để em về như những buổi chiều xưa


chiều ơi chiều! sao có mãi mình ta
chiếc áo cũ, bàn tay nào may vá
em yêu ơi! kỉ niệm nào xa quá
anh nhặt chiều xếp lại trong tim


                                                                                                 N.H.T


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét