Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

ĐOẢN VĂN


Lặng yên trong bóng tối và nỗi nhớ về ngày xưa cứ ùa về với những ngổn ngang kí ức... Những hình ảnh của quá khứ vẫn luôn ẩn hiện trong tâm trí mình, như 1 thói quen trong cuộc sống.... Bất chợt nhớ đến, bất chợt nhói đau...lại là những tiếc nuối quen thuộc về 1 quá khứ tươi đẹp.... Nếu như tất cả là 1 giấc mơ mình chỉ ước được lạc mãi trong giấc mơ ấy... Xa xôi quá rồi....
Ngày càng nhận ra thời gian thật đáng sợ, nó làm thay đổi và làm biến mất rất nhiều thứ và điều duy nhất mà con người chỉ có thể làm là: học cách chấp nhận... Những người bạn của mình, người thì đã "theo chồng bỏ cuộc chơi" rùi, người thì mải mê với công việc, học hành và những điều mới mẻ khác nữa....
Có lẽ ít ai còn suốt ngày hoài niệm như mình... Có thể sau này, đến 1 lúc nào đó mình rồi cũng sẽ như vậy thôi, nhưng hiện tại thì chưa thể... Những lúc mệt mỏi với cuộc sống, mình thường nghĩ về quá khứ, về nhữg kỉ niệm đẹp như một nơi nương tựa cho tâm hồn. Cuộc sống sẻ thật nhạt nhẽo, vô vị nếu như ko có nhữg kỉ niệm...
Bất chợt tối nay ngồi cùng 2 đứa bạn thân mình lại thèm cảm giác được đạp xe đi dưới trời mưa như thời còn là học sinh....nhớ lắm...!!! Cả 3 đứa cùng ngậm ngùi.... Hồi đó còn có 4 người, giờ thì chỉ còn 3 nữa thôi...sẽ chẳg bao giờ được như ngày xưa nữa... Đứa nào cũng hiểu phải tranh thủ từng khoảnh khắc còn được gặp nhau, ngồi cùng nhau, đi chơi với nhau để sau này sẽ ko phải tiếc nuối nhiều... Cuộc sống vốn rất thực tế và phũ phàng mà. Cho dù muốn hay ko thì mình vẫn phải đối mặt với nó thôi. Điều quan trọng là sống sao để sau này ko phải hối tiếc về nhữg gì đã qua, những việc mình đã làm.... Rồi cuối cùng cát bụi sẽ lại trở về với cát bụi thôi... Trải qua luân hồi chuyển kiếp rồi mình sẽ lại bắt đầu 1 kiếp người mới, sẽ chẳng còn 1 chút gì vương vấn kiếp cũ nữa... Vì vậy, thôi thì cứ sống trọn vẹn cho kiếp này đi đã...phải ko?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét